Nghệ sĩ: Giang Trường, Phương Cẩm Ngọc
Thể loại: Nhạc trữ tình
Năm phát hành: 2014
Liên Khúc Bến Sông Buồn
1.Bến Sông Buồn
Còn gì đâu phút giây ban đầu
Còn lại đây tiếng ca u buồn.
Bến sông buồn, cô quạnh tình nhỏ đơn côi
Em xa miệt thứ, để anh lẻ loi một mình
Sông dài… rẽ chia dòng nước đôi nơi
Em quên tình cũ… mà đi theo người.
Tình ơi! Bạc trắng như vôi
Tiếng thương tiếng nhớ… ơ… ơ.
Tình kia gẫy đôi
Ngờ đâu! dỡ dang một đời, em vui bến lạ
Để con sông buồn mãi mong đợi thuyền.
Lời ca! Tình mãi bên nhau,
Câu ca điệu lý… ơ… ơ.
Tình ơi thủy chung.
Giờ đây… tiếc thương phận mình,
Đêm sông vắng lặng, tiếng ai ru hò, xót xa não lòng.
Đêm sông vắng lặng, tiếng ai ru hò… …
Sáo sang sông, xa rồi cô quạnh tình ơi, mình anh ngồi đây mong chờ.
2.Ăn Năn
Ngày mình yêu nhau hai đứa ước mơ trầu cau
 Em đâu có ngờ rằng hai đứa xa nhau
 Đời buồn không anh nếu mộng xưa chẳng thành
 Em tin không phải mình mà vì đời chia rẽ.
 Chiều buồn trên mi hai đứa giữa cơn hè đi
 Yêu thương kéo dài ngày hai đứa chia tay
 Một lần bên nhau cũng làm yêu suốt đời
 Trông cơn mê đắm này là dấu buồn ăn năn.
 ĐK:
 Sóng gió cuốn tới lúc tình yêu mất rồi
 Đam mê đi hoang trên vùng trăn trối buồn
 Bánh xe tình yêu còn lăn qua trái tim
 Ngày xưa cho đến sâu tình yêu luôn đớn đạu
 Nước mắt nuối tiếc trải đầy trong đáy hồ
 Ưu tư anh mang theo vòng tay rã rời
 Nhớ thương từng đêm về khơi thêm vết đau
 Ngày vui sao quá mau ngày buồn sao quá dài
 Ngày mình yêu nhau hai đứa cũng không giàu sang
 Em đâu có ngờ tình yêu chiếc khăn tang
 Đường trần đêm đêm mắt buồn trong tủi hờn
 Lang thang trên lối mòn vì đời không tô son.
 Ngày mình yêu nhau hai đứa ước mơ trầu cau
 Em đâu có ngờ tình hai đứa xa nhau
 Một lần bên nhau cũng làm yêu suốt đời
 Trông cơn mê đắm này là dấu buồn ăn năn!
3.Vì Trong Nghịch Cảnh
Mình không duyên nợ đừng chờ anh ơi!
 Không phải tại ta chẳng trách ở trời
 Đời mình sinh trong gia giáo
 Tại vì ta không lỗi đạo
 Nên mình đành phải xa nhau
 Tình yêu dang dở là tình trong mơ
 Khi chúng mình yêu đâu biết chữ ngờ
 Một trời mây giăng tim tím
 Cuộc tình hai ta sắp lìa
 Chỉ còn hình bóng trong tim
 Hãy khóc đi em, khóc cho núi lở non mòn
 Cho mình còn vương vấn thêm
 Hãy khóc đi em thế nhân trở về cát bụi
 Chỉ còn anh với em thôi
 Làm sao chống lại định mệnh đôi ta
 Yêu chẳng gần nhau duyên mới nhạt nhòa
 Đường tình ta không chung lối
 Đừng buồn xa nhau quá vội
 Chỉ vì nghịch cảnh anh ơi!