Lời bài hát: Thầy cũ trường xưa

Ở phía trời xa Quay trở về nơi xóm nghèo, Qua lối mòn thăm mái trường Cách trở bao năm tim rộn ràng, Trường xưa nay đã rêu Phong, nghe buồn xót xa Bước chân ai về như ngập ngừng bên hiên, Dáng hình thân quen, ghé về trường xưa Thầy củ vẫn còn đây. [Vọng Cổ]: 1. Thầy ơi con là học trò ngày xưa dưới máy trường năm củ Từ độ ra đi bao năm dài cách trở, về đây tìm lại kỷ niệm thân yêu từ thuở xa nào.. Ôi người thầy năm xưa nay mái tóc đã bạc màu, Thầy còn nhớ con không thằng học trò lí lắc, Chọc phá trong trường nổi tiếng nhất ngày xưa Thầy thấy quen quen nhưng không thể nào nhớ rỏ, Học trò ngày âý đã bao đưá đi xa, Con ngồi bàn cuối năm học lớp ba, Thầy thường rầy la thăng hùng hay cười giởn. 2. Từ từ để thầy mường tượng nhớ ra coi, Ạ, thằng hùng ngày xưa thường hay ca vọng cổ, Con gái trong trường gọi con là nghệ sỉ, Dù tuổi đời con mới lên chín lên 10 Học trò: con cám ơn thầy, đã nhớ lại, đưá học trò Thầy nhớ hết các con từng nụ cười ánh mắt, Bấm đốt ngón tay đã mười mấy năm qua Con xa biệt thầy năm vưà lên 10 tuổi Giờ đã là chàng trai đỉnh đạt khôi ngô Đất khách quê người qua những muà đông giá buốt Chắc con nhớ nhiều thầy bạn với trường xưa. Lý Trăng Soi: Con về đây, trường xưa rêu phủ, Tháng năm dài Mịt mờ trôi qua cách xa bao ngày, Về quê hương chưá chan ân tình Học trò: con về đây Đường quen lối nhỏ, đã từ lâu, Lòng nôn nao mơ ước về thăm, Bao kỷ niệm buồn trong nổi nhớ ngày thơ. [Vọng Cổ]: 5. Thầy giáo: thầy còn nhớ rỏ từng đưá học trò thân yêu rời xa ngôi trường cũ, Ánh mất ngây thơ như đượm một nổi buồn ly xứ, lòng cuả thầy đây cũng nghe đoài đoạn mối thâm tình. Ngày con ra đi, thầy đã dặn bảo ân cần, Dù sống ở nơi nào cũng phải nhớ thương quê mẹ, Tiếng hát câu hò đầm thắm thuở nằm nôi Giờ con đã trưởng thành nơi xứ lạ, Mỡ rộng tâm hồn cùng thế giới văn minh Trong trái tim con còn một thứ tình cao cả, Tình quê hương tình sông nuíi nồng nàn. 6: Thầy ơi dù những năm học đầu tiên thời còn bé bỏng, Lời thầy dạy dỗ còn văng vẳng bên tai, Cây có cội nước có nguồn, con phải nhớ Bài học thuộc lòng là lịch sử non sông. Lý Con Sáo: Trong trái tim Có những mối tình yêu thương Tình mẹ và tình quê hương, Khắc đậm từ buổi ban đầu Bao rung cảm dạt dào Nơi phía trời những muà thu lá rơi, Con đứng trong biển cách ngăn trùng khơi, Lòng bồi hồi chìm sâu trong giấc mơ , gởi nhớ thương về tận mái trường xưa. Về vọng cổ:: Mái trường củ đã già theo ngày tháng củ, Và phong sương nhuộm trắng mái tóc thầy Trường xưa cảnh củ còn đây, Ngày mai con lại ca thầy xa quê, Tiễnn đưa từng đưá học trò, Ra đi tứ xứ bao giờ gặp nhau.