Lời bài hát: LK Đêm buồn đô thị - Thói đời

[Đêm Buồn Phố Thị]
Trăng đêm đã lên rồi, phố buồn buồn ngủ yên 
Bọn tôi từ lâu phiêu lưu khắp sơn hà nay mới về thành đô 
Ngõ gầy lạnh lùng đón bước chân mỏi mắt sầu buồn gọi tên.

Gió lại về, thắm lạnh lòng người trai 
Đã bao mùa xuân đơn côi khiếp không nhà khi gần trọn quê hương
Đêm này chợt mùi hương tóc ai ru tôi về giấc mộng đầu.

Từ ngày đi trấn phương xa
Mấy khi được về phố thị được vui với người yêu 
Đường dài quân hành tôi bôn ba khắp nẻo quên nhọc nhằn gian nan.

[ĐK:]
Trăng khuya cũng lên rồi, phố buồn càng nồng say
Mình tôi ngồi đây rưng rưng mấy cung đàn gửi về người tôi yêu
Để đời một ngày tan chiến chinh mảnh trăng thề nối chuyện mình

Nhưng tôi vẫn tin rằng có người hiểu lòng tôi 
Dù cách biệt xa tôi luôn nhắc tên người cho ngọt vành môi khô 
Dẫu rằng chỉ là dăm phút mơ giữa đêm dài vắng lặng người.

Khi phố nhỏ lên đèn, chìm dần trong đêm, lạnh bước chân
Đơn bóng đường trần mà lòng tái tê, xa vắng vọng về
Men đắng nào, cho vơi những thương đau.

[Thói Đời]

Đường thương đau đày ải nhân gian
Ai chưa qua chưa phải là người
Trong thói đời, cười ra nước mắt
Xưa trắng tay gọi tên bằng hữu
Liên khúc: Đêm Buồn Phố Thị; Thói Đời lyrics on ChiaSeNhac.com
Giờ giàu sang quên kẻ thâm giao
Còn gian dối cho nhau.

Người yêu ta giờ cũng xa ta
Nên chung thân ta giận cuộc đời
Đôi mắt nào từng đêm buốt giá
Bên chiếu chăn tình xa nhịp thở
Tình đổi thay khi rũ cơn say
Để chua xót trên lối về.

Rượu trần ai gội niềm cay đắng
Những suy tư in đậm đường trần
Mình còn ai đâu để vui
Khi trót xa vũng lầy nhân thế
Cỏ ưu tư muộn phiền nên xám môi.

Bạn quên ta tình cũng quên ta
Nên trắng đêm thôi thủi một mình
Soi bóng đời bằng gương vỡ nát
Nghe xót xa ngời lên tròng mắt
Đoạn buồn xa ta đã đi qua
Ngày vui tới, ta vẫn chờ.