Bài Hát: Liên Khúc Nhớ Quê
Ca Sỹ: Lưu Chí Vỹ
HÌNH BÓNG QUÊ NHÀ
Về tới đầu làng con chim sáo nhỏ hát vang rộn ràng
 Qua nhịp cầu tre, qua mấy con đê thắm đượm tình quê
 Bao năm qua cách trở đường xa xuôi ngược bôn ba
 Ôi kỷ niệm yêu, mái tranh nghèo tỏa khói lam chiều
 Còn nhớ nụ cười, câu ca mát rượi chứa chan lòng người
 Đâu rồi ngày xưa, ai đón ai đưa nắng đổ chiều mưa
 Quê hương ơi, ấm mãi đời tôi uống ngọt đôi môi
 Thương quá là thương, tuổi thơ nào ngọt đắng vui buồn
 À ơi, con nước lớn chảy xuôi
 Đưa con thuyền chao nghiêng theo nhịp chèo lơi ai ngân nga câu hò
 Hò ơi, gió đưa gió đẩy, về rẩy ăn còng
 Về sông ăn cá, về sông ăn cá, về đồng ăn cua
 Từ lúc vào đời, chân quen đất nẻ nắng mưa chiều hè
 Ôi đẹp làm sao, đêm sáng trăng cao gõ nhịp chày mau
 Nghe quê hương tiếng gọi mời thương những ngày tha phương
 Trong cõi đời ta, giữ bên lòng hình bóng quê nhà
MẤY NHỊP CẦU TRE
Làng tôi, nghe đu đưa mấy nhịp cầu tre 
 Làng bên, băng qua kinh nối tình miền quê 
 Buồn vui dân trong làng ra nghỉ trưa hè 
 Lặng mà nghe ai hát đêm về. 
 Hỏi rằng, ai nâng niu mấy nhịp cầu tre 
 Lặng nghe, ai ca trong nắng chiều vàng hoe 
 Cầu tre bao nhiêu hè vui một câu vè 
 Để lòng ai quên hết não nề. 
 Ai đem bắt nhịp cầu tre 
 Cho chàng là chàng làng bên ấy 
 Thương em là em ở bên này 
 Ờ ơ ớ ớ ờ hơ... 
 Cầu tre, tắc tịch tình tang 
 Cầu tre tắc tặt tình tình 
 Rằng nhớ ở đây 
 Thương nhau mà thương nhau 
 Cởi áo cho nhau về nhà mẹ hỏi 
 Qua cầu, qua cầu 
 Thưa, rằng thưa, rằng thưa 
 Qua cầu gió bay... 
 Nhờ ai, em tôi qua lấy chồng làng bên 
 Nhờ ai, ai đem ngô lúa về ngoài hiên 
 Cầu ơi ai đem tình gieo trải khắp miền 
 Lòng cầu như đôi cánh chim hiền 
 Chiều nay trăng sông xanh nhớ nhiệp cầu duyên 
 Cầu ơi, ai đâu quên những chiều thần tiên 
 Lòng mong, mai cho dù sông cạn đá mòn 
 Chỉ cầu kia muôn kiếp vẫn còn...
VỀ QUÊ NGOẠI
Anh xin mời em đi về miền quê xa lắc lơ
 Nơi quê hương anh có hàng dừa xanh,
 Có ngàn câu hò thắm tình dân tộc.
 Anh xin mời em đi về quê ngoại một lần thôi,
 Nơi anh chào đời Ngoại ru bùi ngùi bao năm vất vả mưa nắng ngược xuôi.
 Qua bao ngày thơ kỷ niệm mộng mơ anh đã ghi,
 Bao nhiêu năm qua chẳng về làng quê
 Chắc ngoại đã già, tóc bạc da mồi.
 Ơi quên làm sao kỷ niệm êm đềm của tuổi thơ
 Anh mê từng mùa, cơn gió dật dờ ru anh giấc mộng thiêm thiếp vào mơ 
 Đây là quê hương anh một dòng sông xanh nước chảy êm đềm.
 Đây là nhịp cầu tre nối liền hai thôn sớm nắng chiều mưa.
 Hôm nay anh về vun lại hàng cau tháng năm dãi dầu cằn cỗi từ lâu
 Cho anh sống lại tuổi thơ ban đầu đã mất từ lâu.
 Em vui nhiều không ? khi mặt trời lên trên khóm tre
 Con chim xinh xinh nó chuyền cành me, xuống đậu sau hè uống giọt nắng hồng.
 Em thương nhiều không ?
 Lưng ngoại đã còng vì thời gian,
 Quê hương đời đời câu hát ngọt lời
 Anh vui sống lại như máu về tim
CHIM TRẮNG MỒ CÔI
Tình anh như thương con sông dài,con nước về cho cây trái trổ bông.
 Tình em như lúa xanh trên đồng,cây lúa chờ ngày mùa đơm bông.
 Chiều quê 2 đứa hay vui đùa em cánh cò anh chim sáo mồ côi.
 Phù sa vun đắp chia đôi bờ,anh bên bồi em bên lỡ mong chờ.
 Thương nghe câu mái đẩy,nhớ điệu lý tình ta.
 Ngân nga khúc chờ nhau khi mùa lúa chín sẽ đón đưa nhau.
 Trăng sắp tàn rời xa nơi bến đẩu,chim sáo bay xa mãi không về.
 Anh vẫn chờ em nơi đây bến lỡ,rồi nhớ thương em câu hát mong chờ.
 Thương chim quyên nức nở,thương con cá nuôi trên đồng.
 Nghe chim trắng mồ côi đâu còn ai đón ai nhớ mà mơ.
 Ơi,ơi lý nàng ơi,(ơi lý chàng ơi)ơi lý nàng ơi em thương mà em gởi,
Con nước buồn tênh câu hát lý mong chờ
 Mùa lúa thơm đã chín chín lâu rồi mà bấy lâu anh chưa ghé về thăm.
 Ơi,chim sáo mồ côi(chim trắng mình ơi)chim sáo mồ côi anh thương mà anh gởi
Đêm trắng cò than (câu hát lý mong chờ)(nghe tái tái tê lòng)
 Ngồi nhớ anh em ngó ngó lên trời,chim sáo không về cánh cò mồ côi
Anh nhớ anh nhiều sao phụ tình anh.
NỖI BUỒN DƯỚI TRĂNG
Tiếng hò ai ngân bên xóm vắng
 Mà nghe xót xa như lòng ta
 Nỗi miền bao năm vùi chôn kín
 Nay trở lại dưới trăng vàng khuya.
 Nhớ ngày bên nhau trao câu hát
 Lũy duyên tình anh gửi trọn miền tin
 Rồi chiều mưa giông em lạc bến
 Bỏ con đò em trôi dạt về đâu.
 [ĐK:]
 Người ơi... ngân chi lên khúc nhạc lòng
 Để bao nổi nhớ trên đồng
 Con nước xuôi dòng anh chiếc bóng phòng không.
 Người ơi.. bao năm nay cách xa lòng
 Bao năm vui sống bên chồng
 Đâu nhớ chi bến trăng bờ ruộng lúa
 Đâu nhớ chi luống rau hàng cau úa
 Nơi có một người đứng đợi vầng trăng khuya...
DÂY ĐỦNG ĐỈNH BUỒN
Em đi theo chồng xa thôn làng cách biệt dòng sông.
 Em đi theo chồng anh nơi này mòn mỏi đợi trông.
 Như dây đủng đỉnh nuôi trái tình bào tháng ngày qua.
 Tình đã trọng xanh rồi người nỡ đem đi hái cho đành.
 Ai xuôi chỉ mình ôm nỗi buồn cho người ta vui.
 Ai xuôi chỉ mình xây duyên tình giờ đây lẻ loi.
 Nhìn con nước chảy theo con thuyền lạc bến đời nhau.
 Lời ước hẹn xưa giờ thì cũng xa xa cuối chân trời.
 ĐK:
 Đau thương thui thủi đêm trương, gió lạnh từng đêm lẻ bóng đơn côi.
 Buồn miên man thầm trách cho đời lơ lửng chi rồi bỏ bạn mình ên.
 Yêu thương xin trả cho người nuốt lệ nhìn theo đám cưới người ta.
 Để bên đây đủng đỉnh u buồn, sao mang ân tình trao tặng người ta.
EM ĐÃ QUÊN ANH RỒI
Em cứ vui bên người , Em cứ cười cùng ai
 Em cứ trăng hoa cùng , bên bao người mà em ước mong
 Bao câu thề ngày xưa , nay như là tiếng mưa
 Khi dứt con mưa rồi , mộng cũng tàn dần theo tiếng mưa
 Đâu biết em thay lòng , yêu thích người giàu sang
 Anh trót đem ân tình , trao cho người ma không tính chi
 Như trăng vàng ngoài hiên , nhưng trăng giờ chẳng yên
 Trăng lẽ loi bên trời , như mãnh đời tình anh trót trao
 Người ta giờ đang vui với tình mới
 Đâu biết tôi nơi đây , ngày đêm thương nhớ về nhau
 Lòng muốn hỏi vì sao em quên mau câu hứa ban đầu
 Ôi xót xa dâng trào tôi nghẹn ngào chẳng nói nên lời.
 Đành mang tình xưa chôn xuống vực sâu
 Nhưng cớ sao con tim ngày đêm đau nhói triền miên
 Nào dám hờn giận ai nhưng sao nghe cay đắng trong lòng
 Em đã quên câu thề em đã quên rồi tình anh trót trao.
LỆ ĐỜI
Dòng sông chỗ trong chỗ đục. Đời người lúc đục lúc vinh
 Đời ta mang kiếp lục bình ba chìm bảy nổi
 Giữa dòng đời ngược xui
 Giàu sang quên câu bì cực
 Nghèo hèn bí cực trên vai
 Đội mưa đội nắng mỗi ngày
 Cơm rau miệng đắng lệ đời chua cay
 Ai ai giàu ba họ
 Ai ai khó ba đời
 Ai tham sang phụ nghĩa
 Ai bỏ bạn quên tình
 Cuộc đời có gì lạ đâu
 Giàu sang lắm kẻ theo sau để hầu
 Nghèo hèn mưa nắng dãi dầu
 Cơm canh giữa muối lòng sầu ai hay
HOÀNG HÔN MÀU TÍM
Chiều hoàng hôn tím cả dòng sông 
 Đò neo bến vắng mà nhớ anh thiết tha trong lòng 
 Người em sang sông quên lời hẹn ước 
 Để lại tình anh mênh mông sông nước 
 Con sáo xổ lồng sáo bay theo pháo đỏ rượu hồng 
 Người ơi nhớ câu thề xưa 
 Dù nắng hay mưa dù nghèo hay khổ 
 Dù ai sang giàu cũng không bao giờ chia cách đôi ta 
 Mà giờ đây sao anh nỡ đoạn đành 
 Tham phú phụ bần anh phụ tình em 
LỠ HẸN
Con cá nhớ nguồn ngược về dòng sông
 Con chim nhớ ngàn tìm về tổ ấm
 Con cuốc xa bầy kêu hoài bên sông 
 Thương em bên ấy anh còn chờ mong
 Thương em thương từng câu hò ngẩn ngơ anh suốt canh thâu 
 Thương em thương cả hạt mưa đọng trên đôi mắt em sầu 
 Bao lần ngỏ lời nên duyên em thẹn thùng cứ hẹn mùa sau
 Chiều nay, chiều nay, bên kia sông có người lấy chồng
 Có người lấy chồng vui cả bến sông 
 Mà sao đò ai lặng lẽ xuôi dòng 
 Để chiều về bên đây bến sông 
 Con nhạn buồn ngơ ngẩn chờ mong
 Chiều nay, chiều nay, bên kia sông có người lấy chồng 
 Có người lấy chồng vui cả bến sông 
 Còn ai ngồi đây chờ lúa lên đồng
 Để chiều này nghe cơn gió đông báo rằng 
 Mùa lúa đã trổ bông