Ngàn sóng vỗ lan khơi xa con thuyền .1 mình kiếp phiêu  bồng tình nơi đâu , lòng nhân gian tiếc thương chi thân phận nợ duyên ,  sắc hoa tàn phai . 1 giông tố nguyên khắc tâm 1 lòng tri ân . Vẫn đâu  dáng oai hùng tha phương . Bước đi tìm chốn yên bình , có chăng là giấc  mộng tan.
 Vọng gác vắng hoa phai nơi cô phòng, lệ tuôn ánh trăng mờ soi . Người ra  đi để đôi tim cách xa giờ đây biết đâu tìm nhau . Đời giông tố , 1 kiếp  hoa vội tìm trung nhân, giữ lấy tiếng thơm lòng son sắt , ước chi bờ  cõi yên bình , vẫn đây muôn kiếp hoài mong.
 Chiều sắc , tên ánh dương xưa phai dần , nhẹn mình khúc tiêu mộng ngày  lưu danh . Đời nam nhi kề vai nơi sa trường để ai héo hon tàn phai . Đời  giông tố , 1 kiếp hoa vội tìm trung nhân , giữ lấy tiếng thơm lòng sắt  son , ước chi bờ cõi yên bình , vẫn đây muôn kiếp hoài mong.
 Giống nước vẫn mãi đi (tìm) bờ cát trắng và trong cơn mơ tôi vương vấn  giọt lệ chôn kín . Ánh trăng mờ vẫn xa vời, vẫn đây muôn kiếp hoài mong