Bài hát: Chuyện Tình Buồn Ngàn Năm Cũng Không Quên
Tác giả: Phạm Duy
Năm năm rồi không gặp, từ khi em lấy chồng
 Anh dặm trường mê mãi, đời chia như nhánh sông
 Phong thư tình ngây dại, và vai môi rất mềm
 Những hẹn hò quấn quít, trên lối xưa thiên đàng
 Ngày nhà em pháo nổ, anh cuộn mình trong chăn
 Như con sâu làm tổ, trong trái vải cô đơn
 Ngày nhà em pháo nổ, tâm hồn anh nhuốm máu
 Ôi nhát chém hư vô, ôi nhát chém hư vô
 Năm năm rồi li biệt, đường xưa chưa lối về
 Trong đìu hiu gió cuốn, nằm chơ vơ gác chuông
 Năm năm rồi cách biệt, cỏ hoang sân giáo đường
 Chúa buồn trên thánh giá, mắt nhạt nhoà mưa hoang...
 Ngồi bâng khuâng nhớ biển, bên bãi đời quạnh hiu,
 Anh mang hồn thủy thủ, cùng năm tháng phiêu du
 Anh một đời dong duổi, em tay bế tay bồng
 Chiều hát hiu xóm đạo, hồi chuông giáo đường vang
 Năm năm rồi không gập, từ khi em lấy chồng.
 Bao kỷ niệm chôn kín, dường như đã lãng quên
 Năm năm rồi trở lại , một màu tang ngút trời
 Thương người em năm cũ, thương góa phụ bên sông...!