Quốc Trung: Nhạc đương đại đang ăn bám nhạc xưa
25/04/2013 13:57
Nếu đi tìm trụ cột của âm nhạc Việt Nam hôm nay, một trong những cái tên được nhắc đầu tiên sẽ là nhạc sĩ Quốc Trung. Không chỉ bởi chất lượng những sản phẩm do anh thực hiện, mà ảnh hưởng của Quốc Trung đến đời sống âm nhạc còn nằm trong thái độ, ứng xử, phát ngôn về âm nhạc của anh.
* Sau thế hệ bốn diva, mãi chúng ta không thấy ca sĩ mới nào được chấp nhận “thăng hạng” (dù họ rõ ràng là ngôi sao), phải chăng diva là giá trị chỉ của một thời, thưa nhạc sĩ?
- Không thể phủ nhận diva có tầm ảnh hưởng như một đích hướng tới của các lớp ca sĩ trẻ. Nhưng, xu hướng âm nhạc hiện nay hướng tới những nghệ sĩ có phong cách riêng và cá tính đặc biệt hơn là sự điêu luyện học thuật và một giọng hát thiên bẩm tuyệt vời. Hình ảnh của các diva đã phần nào mang yếu tố huyền thoại, là câu chuyện của những thập kỷ trước. Giá trị diva không bao giờ cũ nhưng nó không phải là thước đo duy nhất; cách hát diva cũng không còn là đỉnh cao duy nhất mà các ca sĩ trẻ cần hướng tới. Tôi nghĩ điều này tích cực và làm đời sống âm nhạc mới mẻ, đa dạng hơn.
* Anh là gương mặt đắt giá của những show truyền hình thực tế tìm kiếm tài năng âm nhạc. Xin hỏi thật, những thí sinh xuất sắc nhất liệu có thể là nhân tố mới bổ sung cho đời sống văn nghệ luôn khan hiếm tài năng?
- Chúng ta phải tỉnh táo để nhìn nhận: truyền hình thực tế lại mang rất ít tính thực tế trong âm nhạc. Khi bạn là thí sinh, nghĩa là bạn đã được cả ê-kíp thực hiện show đó (là những người chuyên nghiệp nhất) hậu thuẫn và tạo bệ phóng, bạn được hưởng hiệu ứng truyền thông tốt nhất, là tâm điểm quan tâm của dư luận… Tất cả những điều kiện đó tạo nên một môi trường lý tưởng rất ảo. Vì thực tế, không ai có một bộ máy hỗ trợ hoàn hảo như thế khi bước ra ngoài đời.
Điều này tạo nên khó khăn nhất định lúc thí sinh rời khỏi cuộc thi, khi bản thân họ vẫn còn nhiều ảo tưởng và công chúng lại hướng đến họ với áp lực và kỳ vọng. Để đóng góp được cho đời sống âm nhạc thì cố gắng cá nhân chưa đủ, mà cần một ê-kíp có chiến lược để hỗ trợ họ. Khi giới thiệu một nghệ sĩ mới, nếu nhà sản xuất có tâm lý chụp giựt, bóc đến đâu cắn đến đó thì không phát triển được gì đâu.

* Tôi nghe nói, ca sĩ nào dại dột mang dự án nhạc xưa để mời Quốc Trung hợp tác thì chắc chắn sẽ bị từ chối. Anh khó chịu vì nhạc xưa cứ tồn tại kiểu “bất diệt” trong đời sống âm nhạc đương đại?
- Tôi tôn trọng lựa chọn của mọi người, nhưng tôi có quyền từ chối cái mình không thích và không phù hợp. Nhưng, tôi muốn nhắc: Thiên chức của người nghệ sĩ là giới thiệu tốt nhất những cái mới, điều mình có và mình muốn (thay vì chỉ thể hiện những cái khán giả muốn và chiều chuộng thói quen của khán giả).
Một nền âm nhạc lành mạnh phải giới thiệu được tác phẩm mới (và nhân tố mới) thì mới phát triển được. Chúng ta không thể làm âm nhạc “đương đại” mà tới giờ vẫn ăn bám vào nhạc xưa. Những cái cũ và thói quen luôn dễ dàng được đón nhận, nhưng nếu ai cũng hát nhạc tiền chiến, Phạm Duy, Trịnh Công Sơn… thì chúng ta sẽ có một lớp nghệ sĩ giống hệt nhau, việc này đang tiêu diệt cảm hứng của người làm nghề.
Tôi từng hỏi cảm nhận của nghệ sĩ Nguyên Lê về chuyện này, ông nói: “Nếu các nghệ sĩ VN cứ cố tình đứng im trong nhạc xưa thì họ đã tự biến các bậc cây đa cây đề thành có lỗi với nền âm nhạc!”. Khi tất cả các ca sĩ của nền âm nhạc đương đại đều đi hát nhạc xưa, bạn thấy điều này kỳ cục và có gì đó “bệnh tật” không?
* Đã ba năm nay thấy anh tâm huyết gầy dựng chuỗi chương trình Cầm tay mùa hè (CTMH). Tiêu chí anh hướng đến ở sản phẩm âm nhạc này là gì? Mỗi năm chỉ tổ chức một show duy nhất, mật độ khai thác ít ỏi như thế có là lãng phí không?
- Với CTMH, tôi muốn khán giả cảm nhận được sâu sắc về cá tính âm nhạc của mỗi nghệ sĩ tham gia. Chúng tôi có một mục đích là vẽ ra đúng chân dung để mỗi ca sĩ được rõ cá tính âm nhạc của mình nhất. Tôi không hướng tới một chương trình quá nhiều ca sĩ. Khán giả văn minh giờ đây thích nghe những show độc lập, chứ không muốn những bữa tiệc buffet âm nhạc tuy đầy ngộn nhưng không tinh túy.
CTMH là đêm diễn kết hợp giữa các diva thì mỗi năm cũng chỉ nên làm một lần, mới có gì đó thực sự mới mẻ được. Khi muốn đầu tư kỹ lưỡng về ý tưởng và âm nhạc thì tôi cần một khoảng thời gian dài như thế. Nghệ sĩ xuất hiện trong CTMH phải có sản phẩm mới, chứ tôi không định dựng một chương trình chỉ hòa âm phối khí lại bài hát, mời ca sĩ đến mỗi người hát vài bài.
* CTMH 2011 là Thanh Lam - Uyên Linh, 2012 là Thanh Lam - Mỹ Linh, đến mùa năm nay thì Thanh Lam “cầm tay” Hà Trần. Lý do để Lam nhất thiết có mặt như “trụ cột” của những lần cầm tay?
- Dù sao chúng tôi cũng đã là người nhà, nên có sự tin tưởng và thấu hiểu khi cộng tác. Hơn nữa, với một nghệ sĩ có nội lực và màu sắc âm nhạc phong phú như Thanh Lam, có thể trông đợi là điểm tựa để làm nên hòa sắc với những cá tính âm nhạc khác nhau. Không phải “nhất thiết” như chị nói đâu, tôi chưa biết trước được đây là lần cuối cùng hay còn nhiều show nữa Thanh Lam sẽ tham gia CTMH. Bởi, không phải nghệ sĩ nào cũng đủ can đảm để “cầm tay” Thanh Lam đứng chung trên một sân khấu. Tuy nhiên, dù gì thì tôi và Lam vẫn có một tour diễn riêng vào cuối năm nay.
* Cảm ơn anh đã chia sẻ.
Theo PNO
Miễn Phí Tải ngay ứng dụng Nghe nhạc, xem video HD cực nhanh dành cho máy Android. Tại đây