Châu Kiệt Luân

2 người yêu thích

Tiểu sử Châu Kiệt Luân

  • Tên thật: Châu Kiệt Luân

Tên thật: Châu Kiệt Luân Ngày sinh: 18/01 - Quốc gia: Taiwan Châu Kiệt Luân là một nhạc sĩ kiêm ca sĩ, nhà sản xuất, diễn viên và đạo diễn từng đạt giải âm nhạc thế giới. Năm 1998, anh được phát hiện trong một cuộc thi tài năng, nơi anh đã trình diễn kĩ năng chơi piano và khả năng viết bài hát của mình. Trong 2 năm kế tiếp, anh được thuê để sáng tác cho những ca sĩ Trung Quốc nổi tiếng. Với kiến thức về nhạc cổ điển, anh phối hợp phong cách nhạc Trung Hoa và phương tây để sáng tác những bài hát hợp nhất các thể loại R&B, rock, và pop, mà trong đó các chủ đề thường đề cập đến sự bạo lực, chiến tranh, và đô thị hóa của quê hương mình.
Năm 2000, anh cho ra album đầu tay mang tên Jay dưới tên nhà sản xuất là công ti Alfa Music. Từ đó về sau, anh phát hành đều đặn mỗi năm một album, bán được hàng triệu bản. Châu Kiệt Luân đã bán hơn 25 triệu album trên khắp thế giới. Trong năm 2007, anh được cho là một trong 50 người có ảnh hưởng nhất ở Trung Hoa (bởi Kerry Brown của Anh). Giải thưởng này không được đa số người quan tâm. Anh đã đóng vai chính trong Ban đầu D (2005) và nhờ đó anh đã đoạt giải diễn viên mới xuất sắc nhất trong giải Kim Mã, và được tiến cử cho giải Diễn viên phụ hay nhất trong Lễ trao giải phim Hồng Kông trong phim Mãn thành tận đới hoàng kim giáp (Hoàng Kim Giáp 2006). Châu Kiệt Luân đang dồn tâm huyết vào sự nghiệp đạo diễn và đang điều hành công ty nhạc của chính mình mang tên JVR 

CUỘC SỐNG BAN ĐẦU
Châu Kiệt Luân lớn lên trong một thị trấn nhỏ ở Lâm Khẩu, Đài Loan. Cha mẹ anh đều là giáo viên trường cấp II: mẹ anh là Diệp Huệ Mĩ (Tên Trung Hoa: 葉惠美; bính âm: Yè Huìměi) dạy vẽ trong khi cha anh Châu Diệu Trung (tiếng Trung: 周耀中; bính âm: Zhōu Yàozhōng) là một thầy giáo sinh học. Mẹ anh đã phát hiện ra năng khiếu âm nhạc của con trai mình nên đã choChâu Kiệt Luân học piano năm anh lên lên 4. Trong suốt thời thơ ấu, Châu Kiệt Luân đã bị hấp dẫn với việc thu âm và bái hát với máy thu âm mà anh luôn mang theo bên mình. Lên lớp 3, anh trở nên thích lí thuyết âm nhạc và cũng bắt đầu chơi cello. Châu Kiệt Luân thích chơi piano, bắt chước các diễn viên TV, và biểu diễn ảo thuật. Ba mẹ đã li dị khi anh 14 tuổi khiến anh trở nên nhút nhát và sống khép kín. Mặc dù anh có nhiều bạn, nhưng anh chỉ muốn một mình nghe nhạc, du ngoạn và mơ mộng. Anh bắt đầu thích thể loại pop và bắt đầu sáng tác bài hát.
Châu Kiệt Luân không đủ điểm để đỗ đại học, anh học quá tệ, nên bị buộc phải phục vụ nghĩa vụ quân sự. Tuy nhiên, chấn thương trong lúc chơi thể thao đã gây nên một cơn đau lưng, một căn bệnh viêm xương sống di truyền khiến cho anh được miễn phục vụ quân sự. Sau đó, anh đã trở thành một người hầu bàn. Bạn anh đã ghi danh cho cả hai trong một kì thi tài năng được gọi là Super New Talent King mà đã không cho Luân biết. Luân đã chơi piano đệm cho bạn mình, người có giọng hát được cho là "lousy". Mặc dù họ không thắng nhưng Luân đã gây ấn tượng đến người tổ chức chương trình Ngô Tông Hiến, một nhân vật có ảnh hưởng trong lãnh vực giải trí Đài Loan. Ngô đã thuê anh như một nhạc sĩ và cho anh biễu diễn chung với nhà thơ trữ tình Phương Văn Sơn (tiếng Trung: 方文山; bính âm: Fāng Wénshān).
Trong suốt hai năm kế, Châu Kiệt Luân sáng tác bài hát cho các ca sĩ pop Trung Quốc, và học thu âm với trộn âm. Ngô không dự định cho Châu trở thành một ca sĩ bởi vì Ngô nghĩ rằng anh hay thẹn thùng và không điển trai. Xưởng nhạc của Ngô sau đó được bán cho Alfa Music, và giám đốc mới Dương Tuấn Vinh đề nghị Châu cho ra album của riêng mình. Châu đã có sẵn trong tay một chuỗi bài hát mà anh đã sáng tác cho các ca sĩ nhưng bị từ chối cho nên anh đã chọn 10 bài hát ở trong ấy cho đĩa CD mà Châu đã cho ra trong năm 2000. Album đã giúp Châu nổi tiếng như một nhạc sĩ kiêm ca sĩ với phong cách trộn lẫn nhiều thể loại nhạc (R&B, rap, nhạc cổ điển,...). Sự nổi tiếng của Châu lan truyền nhanh chong không chỉ trong những vùng Trung Hoa, mà còn khắp các quốc gia ở Nam Á. Từ năm 2000, Châu đã cho ra mỗi năm một album, bán được nhiều triệu bản, và được công nhân với hàng trăm giải thưởng. Năm 2003, anh được đưa lên làm trang bìa trong tạp chí Time (Châu Á), công nhận ảnh hưởng của Châu. Châu đã tổ chức hai tours, "The One" (2002) và "Uncomparable" (2004), biểu diễn ở những thành phố như Đài Bắc, Hồng Kông, Bắc Kinh, Kuala Lumpur, Singapore, Las Vegas, và Vancouver. Không giống hầu hết các ca sĩ, Châu không chỉ là nhạc sĩ mà còn là nhà sản xuất trong tất cả album của mình; từ nặm 2005 anh còn là đạo diễn âm nhạc cho video của mình và các ca sĩ khác.
Trong lúc tiếp tục sản xuất abum hàng năm, Châu cũng tham gia vào lãnh vực điện ảnh với vai trò như một diễn viên trong Ban đầu D, mà nhờ nó anh đã dành được danh hiệu Diễn viên mới hay nhất tại giải Kim Mã 2005. Trong những năm kế tiếp, Châu tham gia như một nhân vật hỗ trợ trong ấn bản mới nhất Lời nguyền của bông hoa vàng, với những ngôi sao Trung Hoa như Châu Nhuận Phát và Củng Lợi. Tháng hai 2007, Châu cuối cùng vung đầy giấc mơ thơ ấu của mình trở thành đạo diễn trong Bí mật, trong đó anh đã vào vai chính. Tháng 3 2007, hợp đồng 8 năm với Alfa Music chấm dứt. Châu, quản lí của anh Dương Tuấn Vinh, và nhạc sĩ Phương Văn Sơn hợp tác thành lập công ty thu âm mới, JVR Music (Viết tắt tên của Jay, Vincent, Jun Rong) mà thông qua đó Châu sẽ có thể tiếp tục sự nghiệp âm nhạc của mình và nuôi dưỡng những tài năng những tài năng ca hát mới.

SỰ NGHIỆP ÂM NHẠC
Phong cách âm nhạc
Những sáng tác của Châu phần lớn thuộc thể loại nhạc pop. Trong khi nhiều tác phẩm của anh lại rơi vào các thể loại R&B, rap, rock hiện đại. Thuật ngữ "phong cách họ Châu" (phồn thể: 周氏風格; bính âm: zhōu shì fēnggé) được phổ biến để diễn tả phong cách nhạc pha trộn nhiều nền văn hóa của anh. Anh thường xuyên phối hợp nhạc cụ Trung Hoa với những phong cách như R&B hay rock để tạo nên một thể loại nhạc mới được gọi là "gió Trung Quốc" (phồn thể: 中國風; bính âm: Zhōngguó fēng), trong đó một vài bài hát được viết trên thang âm Pentatonic như trên thang âm 7 nốt để nhấn mạnh phong cách phương đông. Bên cạnh đó, anh còn phối hợp đàn ghi-ta Tây Ban Nha trong "Hồng mô phỏng" (phồn thể: 紅模仿; bính âm: hóng mófǎng), techno/electronica của Mĩ trong "Bản thảo cương mục" (phồn thể: 本草綱目; bính âm: Běncǎo Gāngmù), rap với phong cách nhạc cổ điển trong "Tức giận" (phồn thể: 逆鱗; bính âm: nìlín), và phong cách Bossanova trong "Mê điệt hương" (phồn thể: 迷迭香; bính âm: mídiéxiāng). Những ảnh hưởng âm thanh trong cuộc sống đời thường thêu dệt nên âm nhạc của Châu, như âm thanh quả banh bóng bàn, tiếng điện thoại reo, âm thanh của những cách quạt trực thăng, mưa, và tiếng ồn của rađio. Châu thường sáng tác những tác phẩm với âm hưởng cổ điển như đối âm trong tác phẩm "sự hoàn hảo" (phồn thể: 完美主義; bính âm: wánměizhǔyì) và "Xin lỗi" (phồn thể: 對不起; bính âm: duìbuqǐ), và "phức điệu" trong "Vết thương kết thúc chiến tranh" (phồn thể: 止戰之殤; bính âm: zhǐ zhàn zhī shāng) và trong "Chương VII của đêm" (phồn thể: 夜的第七章; bính âm: yè de dì-qī zhāng).
Những album gần đây của Châu được cho rằng thiếu sự biến đổi so với các tác phẩm đầu tay của anh, nhưng anh đã kiên quyết khẳng định rằng anh sẽ không thay đổi phong cách của mình: "Họ nói rằng tôi đang bế tắc... nhưng đây là âm nhạc mà tôi muốn, và tôi không thấy điều tôi muốn bằng cách tiến lên phía trước...". Để bày tỏ quan điểm của mình, Châu đặt tên album phát hành năm 2006 Giống như Fantasy sau album anh đã phát hành năm 2000 Fantasy. Album này của anh đã bị chỉ trích là "(nói) lầm bầm" mà anh đã nhấn mạnh rằng anh sẽ không thay đổi. Tuy nhiên, gần đây Châu đã sử dụng cách phát âm rõ ràng hơn trong những tác phẩm như "Thiên lí chi ngoại" (phồn thể: 千里之外; bính âm: qiānlǐ zhīwài) và "Cúc Đài Hoa" (phồn thể: 菊花臺; giản thể: 菊花台; bính âm: júhuā tái) mà anh cũng nhấn mạnh rằng sẽ không thay đổi;
Hợp tác
Châu bắt đầu sự nghiệp sáng tác bài hát cho các ca sĩ và tiếp tục lãnh vực này ngay cả sau khi anh quyết định bước vào lãnh vực ca hát. Anh đã thường xuyên sáng tác cho Thái Y Lâm, Ôn Lam, và thỉnh thoảng cho các ca sĩ Đài Loan khác như Lý Mân, S.H.E, Từ Nhược Tuyên, Vương Lực Hoành, Lưu Canh Hoành, Hứa Như Vân, và các ngôi sao nhạc pop Lương Hán Văn, Lương Vịnh Kì, Trần Tiểu Xuân, Trần Quán Hi, Mạc Văn Uý, Cổ Cự Cơ, Trần Dịch Tấn, và Dung Tổ Nhi. Anh cũng sáng tác cho các ca sĩ thế hệ trước như Ngô Tông Hiến, sau đó là ca sĩ Đài Loan Giang Huệ, và các ca sĩ Hồng Kông Trương Học Hữu, Lưu Đức Hoa, Lữ Phương, Quách Phú Thành, và Chung Trấn Đào. Anh thu nhận nhóm nhạc Nam Quyền Mama năm 2004, lựa chọn các thành viên nhóm nhạc và trông nom việc sản xuất album của họ. Nhóm nhạc Nam Quyền Mama được cho là có phong cách hòa âm rất giống với Châu; kết quả là Châu phải giảm sự liên quan của mình vào nhóm, nhưng anh vẫn tiếp tục giúp họ thu hút khán giả bắng cách mời họ tham gia những buổi hòa nhạc và video nhạc của mình. Châu đã biểu diễn trực tiếp cùng với Ôn Lam, Thái Y Lâm và bạn gái cũ Hầu Bội Sầm, nhưng chỉ có hai bài hát được vào albums của anh: "Hải san hô" (tiếng Trung: 珊瑚海; bính âm: shānhú hǎi) năm 2005 với Lương Tâm Di (thành viên của nhóm Nam Quyền Mama) và "Thiên lí chi ngoại" (tiếng Trung: 千里之外; bính âm: qiānlǐ zhīwài) năm 2006 với Phí Ngọc Thanh, người đã bắt đầu sự nghiệp của mình những năm 1970. Bên cạnh làm việc với những ca sĩ, Châu còn hợp tác với nhà thơ trữ tình Phương Văn Sơn bởi vì họ cùng bắt đầu sự nghiệp âm nhạc năm 1998. Album Đối tác (phồn thể: 拍檔; giản thể: 拍档; bính âm: pāidàng) bao gồm 12 bài hát, mỗi bản gồm có sữ phối hợp âm của Châu và lời nhạc của Phương. Phương đã viết cho Châu hơn 40 bài hát, đóng vai trò là một nhà biên soạn chính trong quyển sách mang tựa đề là Grandeur de D Major (phồn thể: D調的華麗; giản thể: D调的华丽; bính âm: D diào de huálì), và bây giờ cả hai đang hợp tác phát triển công ty ghi âm JVR cùng với nhà quản lí của Châu, Dương Tuấn Vinh.

NHỮNG CÔNG VIỆC KHÁC
Sự nghiệp điện ảnh
Châu chính thức bước vào nền công nghiệp điện ảnh vào năm 2005 với ấn bản bộ phim Ban đầu D (頭文字D). Trước đó anh đã tham gia diẽn xuất trong 3 bộ phim, chỉ đạo một bộ phim và hơn một tá video âm nhạc khác. Châu, người đã tứng nói "Tôi sống cho âm nhạc", mạo hiểm vào những bộ phim bởi vì anh cảm thấy cần thiết cho một thử thách mới. Do những fan hâm mộ lo lắng rằng anh sẽ làm hại sự nghiệp âm nhạc của mình, Châu đã cam đoan một lần nữa rằng phim ảnh là nguồn gốc cho sự cảm hứng và nó sẽ không làm hỏng sự nghiệp âm nhạc của anh. Cùng lúc đó, anh nhận thấy rằng mình cần cân bằng cả hai lĩnh vực cũng như sự nghiệp và duy trì vị trí của mình trong lĩnh vực âm nhạc đễ không làm mất sự ủng hộ của các fan.
Diễn xuất
Bước đi vào diễn xuất được xem như là một bước đi không tưởng cho Châu. Giáo viên anh văn của anh đã nghĩ rằng anh chỉ có khả năng đóng một số ít nhân vật, và đạo diễn của Tầm trảoChâu Kiệt Luân (2003, một bộ phim trong đó Châu đóng vai phụ) đã nói rằng tính cách cá nhân của Châu sẽ không giúp Châu trở thành một diễn viên chuyên nghiệp. Trong năm 2005, Châu vào vai chính trong bộ phim Ban đầu D với hai mục đích: Khởi đầu sự nghiệp diễn viên, và gia tăng danh tiếng của mình với các khán giả Nhật. Bộ phim này được viết dựa trên một bộ truyện cùng tên, nơi Châu vào vai Fujiwara Takumi, một tay đua xe có tài năng, người hiếm khi biểu lộ cảm xúc của mình. Một số người xem phê bình sự diễn xuất ôn hòa của anh, trong khi nhiều người khác cảm thấy rằng anh đã diễn xuất rất tự nhiên, nhưng chỉ vì tính cách nhưng vật khá giống bản thân anh. Tài năng diễn xuất của Châu đã giúp anh giành được giải Diễn viên mới hay nhất trong Lễ trao giải ngựa vàng (Giải Kim Mã) và lễ trao giải phim Hồng Kông (Giải thưởng Điện ảnh Hồng Kông). Châu vào vai diễn viên phụ trong bộ phim Lời nguyền của bông hoa vàng (Hoàng Kim Giáp, 2006). Châu đã gây nên rất nhiều sự chú ý với các nhà báo Trung Hoa; sự tham gia diễn xuất của Châu trong bộ phim này được thông báo trong một cuộc mitting quảng cáo, riêng lẻ với cuộc mit-ting của Châu Nhuận Phát, Củng Lợi, và các diễn viên khác. Châu đã khắc họa Hoàng tử Jai, một hoàng tử tham vọng và cũng là một vị tướng của quân đội Imperial với tính cách tượng trưng cho Hiếu (孝), một người Trung Hoa đức hạnh và trung thành với tổ quốc. Bộ phim này được trinh chiếu trên khắp thế giới, đây là lần đầu tiên khán giả Bắc Mĩ xem Châu diễn xuất. Theo những nhà phê bình phim Trung Hoa, những bình chọn về diễn xuất của Châu được xếp từ "thiếu tính phức tạp" cho đến "có thể chấp nhận" nhưng diễn xuất đó lại được khen thưởng một cách nhiệt liệt từ những khán giả phương Tây. Sự diễn xuất của Châu trong bộ him Lời nguyền của bông hoa vàng được trao giải diễn viên phụ hay nhất trong Lễ trao giải phim Hồng Kông. Trong bộ phim thứ III, Châu vào vai diễn viên chính kiêm đạo diễn cho bộ phim Bí mật (Bí mật không thể nói). Một bộ phim khác mang tên Kung Fu quán lam đã được ra mắt trong năm 2008.
Đạo diễn
Châu đã vào vai trò đạo diễn lần đầu tiên trong những videos âm nhạc năm 2004. Ban đầu anh thử sức với bài hát mang tên "Nhà" được trình bày bởi nhóm Nam Quyền Mama (tiếng Trung:家; bính âm: jiā) nơi anh đã tham gia trong suốt toàn bộ quá trình từ nghiên cứu đến chỉnh sửa. Sau khi trải qua những khó khăn để trở thành đạo diễn, anh đã từ chối chỉ huy một lần nữa theo yêu cầu của chính công ty thu âm của mình. Tuy nhiên, sở thích của anh lại nổi lên lần nữa và anh đã chỉ huy cho 4 videos âm nhạc trong 12 bài hát nằm trong album của mình Tháng 11 của Chopin năm 2005 và sau đó là những quảng cáo trên TV. Gần năm 2006, anh chịu trách nhiệm cho cốt truyện, chỉ huy, và chỉnh sửa những video âm nhạc cho tất cả những bài hát của mình. Việc đánh giá công việc của anh thì không rõ ràng bởi vì những video âm nhạc hiếm khi được các nhà phê bình để mắt đến. Tuy nhiên, đạo diễn Trương Nghệ Mưu đã nói rằng khả năng chỉ huy của Châu có thể vượt trội hơn cả ông trong tương lai sau khi ông xem những video âm nhạc của Châu.
Tháng 2 2007, Châu cuối cùng đã chỉ đạo diễn xuất trong bộ phim đầu tay của mình mang tựa đề Bí mật (Secret). Câu chuyện anh viết dựa trên mối quan hệ của anh với cô bạn gái trung học, với cốt truyện tập trung vào âm nhạc, tình yêu, và gia đình. Anh đã vào vai chính trong bộ phim với Quế Luân Mĩ đóng vai nữ chính, và diễn viên kì cựu Hồng Kông Hoàng Thu Sinh với vai cha của Châu. Mặc dù với kinh nghiệm đạo diễn của mình trong những videos âm nhạc, Châu thừa nhận rằng chỉ đạo diễn xuất cho những bộ phim thì cam go hơn so với các video âm nhạc bởi vì những lời thoại và thời gian. Bộ phim này đã đươc ra mắt vào tháng 7, 2007.
Sách: Grandeur de D Major
Châu xuất bản quyển sách đầu tiên của mình mang tên Grandeur de D Major (phồn thể: D調的華麗; giản thể: D调的华丽; bính âm: D diào de huálì) vào 25/11/2004. Quyển sách 200 trang này diễn tả đoạn mở đầu được viết bởi gia đình, bạn bè, và những công nhân của anh; tiết đoạn chính là sự biên soạn những quan điểm, triết lí, và kí ức cùng những kinh nghiệm ấu thơ song song với những bức ảnh từ những video âm nhạc của anh, trong đó rất nhiều video chưa được ra mắt; và cuối cùng, một danh sách liệt kê những giải thưởng của những nghệ sĩ, những tác phẩm âm và lới nhạc. Quyển sách này tiết lộ tính cách của anh và những lời thú nhận đã phục vụ như một nền tảng cơ sở cho hình tượng âm nhạc cũng như hình tượng quần chúng. Anh đã bày tỏ giá trị của gia đình với sự liên kết một cách đặc biệt đến mẹ và bà ngoại mình. Anh đã cống hiến 2 trong 7 chương về âm nhạc: tình trang hiện tại của nền công nghiệp, phương pháp sáng tác của anh, và chủ nghĩa cá nhân đến thành công trong âm nhạc. Sự hãnh diện này lại tương phản với sự nhún nhường và ngờ nguệch của anh trong nhiều khía nghĩa cuộc sống, đạc biệt là những mối quan hệ và hôn nhân.

TRUYỀN THÔNG VÀ QUAN HỆ QUẦN CHÚNG
Hình ảnh quần chúng
Mặc dù sống dưới sự chú ý của giới truyền thông, hình ảnh quần chúng của Châu đã thay đổi dần dần trong suốt những năm gần đây từ khi anh nhấn mạnh sự tự lập như là "triết lí sống của mình". Trong những tác phẩm của mình, rõ ràng anh đã pha trộn phong cách âm nhạc Trung Hoa và phương Tây cũng như khám phá ra những đề tài bất lợi cho các ca sĩ nhạc pop, cái mà được xem là "thực tế" và "mang tính cách mạng". Giới truyền thông diễn tả Châu như một người theo nghĩa hoàn hảo chăm chỉ với khả năng tự định hướng cho mình, người mà thỉnh thoảng được cho là cạnh tranh và một "control freak". Nickname của anh là "chủ tịch Châu" (tiếng Trung: 周董; bính âm: Zhōu dǒng) được dùng bởi giới báo chí và các fan để nhấn mạnh tính cách độc đoán và tác động của anh vào làng nhạc Châu Á, nhưng đồng thời cũng chỉ ra tài năng âm nhạc của anh. Bên cạnh âm nhạc, Châu được xem là một người mắc cỡ, ít nói, khiêm tốn, và hiếu thảo, tính chất anh xem là quan trọng nhất. Anh không hút thuốc, không nhậu nhẹt, và không đi dến những hộp đêm. Những viên chức nhà nước và bộ giáo dục ở Châu Á đã trao anh phẩn thưởng cho thái độ mẫu mực của Châu, và bổ nhiệm anh vị trí phát ngôn viên trong chủ đề "Young Voice" năm 2005 và chiến dịch chống trầm cảm năm 2007. Anh đã đồng ý sát nhập hai tác phẩm của mình vào chương trình giáo giục để khuyến khích phát triển những quan điểm về đạo làm con. Tháng 11 2007, Châu bị chỉ trích vì việc tham gia đám tang của tên cầm đầu băng nhóm gang Đài Loan Trần Khởi Lễ để an ủi con trai của Trần là Trần Sở Hà, người mà Châu đã gặp trong khi quay phim Kung Fu Dunk.
Giải thưởng
Từ lúc khởi nghiệp vào năm 2000, Châu đã nhận được hơn 350 giải thưởng cho vai trò ca sĩ, nhạc sĩ, và nhà sản xuất ở Châu Á. CD Fantasy của Châu đã được trao giải "Album hay nhất" trong Lễ trao giải giai điệu vàng (Golden melody Awards) ở Đài Loan, và năm giải thưởng khác bao gồm "Album hay nhất", "Nhạc sĩ hay nhất", "Nhà sản xuất hay nhất" trong năm kế tiếp cho album Fantasy (2001). Tuy nhiên, thất bại trong việc đoạt giải "Album hay nhất" năm thứ ba liên tiếp đã làm cho anh ngã lòng. Lễ trao giải giai điệu vàng đã không trao cho Châu giải thưởng nào trong năm 2005, và năm kế tiếp. Ngoài những fan hâm mộ đang nổi giận, nhiều hãng thông tấn xã đã chỉ trích sự tín nhiệm của tổ chức. Họ đã bị tố cáo cho hành động lan truyền sự ghét bỏ Châu và các ngôi sao khác như Vương Lực Hoành và Thái Y Lâm. Mặc dù Châu vẫn tiếp tục đoạt hơn 20 giải thưởng hằng năm từ nhiều tổ chức khác nhau ở Châu Á, nhưng anh đã khẳng định anh sẽ dựa vào số lượng album được tiêu thụ như người chỉ đạo chất lượng âm nhạc. Trong năm 2004, 2006 và 2007, anh được trao giải nghệ sĩ có số lượng tiêu thụ tác phẩm cao nhất ở Trung Quốc trong lễ trao giải âm nhạc thế giới (World Music Awards) cho album Common Jasmin Orange and Still Fantasy. 
Thái độ với giới truyền thông và các thợ săn ảnh
Như các ngôi sao khác, Châu không thích các thợ săn ảnh. Trong những năm đầu sự nghiệp, Anh thường lẩn tránh những sự chú ý không mong muốn từ giới truyền thông. Song song với tính cách khá trầm, anh thường đội những cái nón bóng chày và mũ trùm đầu trong khi hạ đầu và chạm kính sát tròng trong suốt phong vấn. Tuy nhiên, trong những năm gần đây, anh đã chủ động công kích giới truyền thông vì việc xâm phạm đời tư của anh. Để làm ngã lòng các thợ săn ảnh hay chụp những tấm ảnh không mong đợi của mình, Châu đã chụp lại ảnh những thợ săn ảnh theo dõi anh. Anh công khai gọi những thợ săn ảnh và công ty tạp chí là "những con chó" và "những tạp chí chó" (dog magazines) trong ca khúc "Bị vây hãm từ mọi phía" (Tứ diện sở ca) (tiếng Trung: 四面楚歌;bính âm: sìmiànchǔgē). Châu bị đăng báo nói rằng anh có quan hệ lãng mạn với các nhân vật nổi tiếng như Thái Y Lâm, Từ Nhược Tuyên, và Điền Phức Chân của nhóm nhạc nữ S.H.E. Mặc dù tất cả mọi quan hệ (ngoại trừ Hầu Bội Sầm) đều được Châu phủ nhận, nhưng những bài báo này đã trao anh danh hiệu "dân chơi". Giới truyền thông và nhà nước Đài Loan đa tố cáo Châu về việc từ chối phục vụ nghĩa vụ phân sự bằng cách giả bệnh. Sau năm đó, anh buộc phải cung cấp những lá thư và hồ sơ y tế từ quân đội xác nhận sự miễn phục vụ quân sữ trước lúc anh khởi đầu sự nghiệp.
Mặc dù luôn bị quấy rối và xâm phạm bởi giới truyền thông, nhưng Châu đã thừa nhận rằng không phải tất cả những chú ý truyền thông đều không được đón tiếp. Được động viên bởi các nhà báo quốc tế và những nhân viên tin tức như Time, The Guardian và Reuters đã giúp anh củng cố và duy trì sự ảnh hưởng của mình trong làng âm nhạc nói riêng cũng như nền văn hóa nói chung. Một bài báo được viết bởi Kerry Brown của Chatham House mang tên Châu được xem là một trong 50 bài báo ảnh hưởng nhất Trung Hoa. Châu được xem là một trong 3 ca sĩ được giúp đỡ bỡi những nhà chính trị và hợp tác.
Fanbase
Thật dễ dàng để thống kê phạm vi số lượng fan hâm mộ của Châu. Fan của anh chủ yếu là người dân nói tiếng Trung Hoa ở Đài Loan, Hồng Kông, và Trung Hoa. Mặc dù sự vi phạm bản quyền tác giả lan tràn trong những vùng này, đặc biệt là Trung Hoa, mỗi album của Châu ra mắt gần đây đã tiêu thụ hơn 2 triệu bản. Theo Baidu, công cụ dò tìm internet phổ biến ở Trung Hoa, Châu là nghệ sĩ nam được tìm kiếm nhiều nhất ở Trung Hoa trong năm 2002, 05, 06 và 07.
Ở Hồng Kông, anh là nghệ sĩ có số lượng tác phẩm tiêu thụ nhiều nhất kể từ năm 2004-2007. Theo cuộc khảo sát ở 5 trung tâm thành thị người Trung Hoa năm 2004, cứ trong 6 thì có 1 trẻ từ độ tuổi 9-14 xem Châu như thần tượng của mình[87]; Anh cũng được thuật lại như là một ca sĩ yêu thích của thanh niên từ 8-25 trong một cuộc khảo sát ở bảy nước Châu Á (2006).
Hiện tại Châu vẫn là một nghệ sĩ vô danh bên ngoài châu Á, ngoại trừ những thành phố với số lượng người Trung Hoa cao như Vancouver, Toronto, Calgary, Sydney, Los Angeles, New York và San Francisco. Anh đã tổ chức những buỗi lễ âm nhạc ở những nơi như MGM Grand (Las Vegas — 25 tháng 12, 2002), Shrine Auditorium (Los Angeles — 18 tháng 12, 2004) và Galen Center (Los Angeles — 24 tháng 12, 2007). Mục đích của anh là gia tăng sự chú ý ở phương Tây bên canh những khán giả Trung Hoa. Trong năm 2006, Châu đã sáng tác và hát bài hát mở đầu cho phim Hoắc Nguyên Giáp, một bộ phim đã được ra mắt ở những rạp phim trong những quốc gia phổ biến tiếng Anh, mặc dù nó vẫn chưa giúp anh phổ biến danh tiếng của mình. Vai trò trong bộ phim "Lời nguyền của bông hoa vàng" (Hoàng Kim Giáp) đã đánh dấu khả năng diễn xuất của anh đến các khán giả ở Bắc Mĩ. Mặc dù đóng vai trò quan trọng trong phim, nhưng phiên bản của những poster ở Bắc Mĩ chính thức chỉ miêu tả phía sau của Châu, tương phản cực lớn so với những phiên bản của Châu Á nơi mà khuôn mặt và tên anh đuợc giới thiệu rõ ràng. Tuy danh tiếng của Châu vẫn còn khá mờ đến khác khản giả nói tiếng Anh, bộ phim này đã mang anh đến với thế giới.